"Trăng" Xưa ...
“Trăng” xưa đã quay đầu về núi
Ngẩng đầu lên “Trăng” có nhìn ta ?
Ôi ! Vầng “Trăng” thật ngọc ngà
“Trăng” đi có thấy lòng ta đang chờ …
Có nhiều lúc nằm mơ bỗng thấy
“Trăng” lại về ngồi đấy bên ta
Tỉnh rồi “Trăng” lại đi xa
Thương “Trăng” ta nhớ thiết tha … thưở nào …
Em đang thiêm thiếp giấc nồng
Trả lờiXóaTrăng chui khe cửa đến nằm kề bên
Tựa đầu em gối lên trăng
Bỗng nhiên trăng cũng hồn nhiên như người