Khúc Tình Thơ
Hoanghon:
Tặng anh một nửa
câu thề
Một nửa còn lại
mang về em trông
Heo heo cái lạnh
mùa đông
Nửa vầng trăng
khuyết vẫn không tìm về ...
Tặng anh một nửa
câu thề
Một nửa còn lại
mang về em trông
Đongđay:
”Bao giờ mơ mận
trổ bông
Nửa câu thơ cũ ngủ
đông nẩy mầm”
Hoanghon:
Em về đốt lửa ngồi
trông
Để câu thơ cũ đơm
bông trước nhà
Ngồi bên cửa sổ
trông ra
Mơ mận đã trổ ngọc
ngà tinh khôi
Bao giờ người đến
người ơi !
Đongđay:
Để tôi đi chợ mua
mồi nhóm thơ
Nắng chiều sợi óng
như tơ
Mơn man tà áo
vương thơ thành quà.
Hoanghon:
Em tìm anh những
ngày qua ...
Từ rừng núi đến
bao la cánh đồng
Thơ anh tình nghĩa
mặn nồng
Xa rồi còn lại tơ
hồng vấn vương
Em chờ anh có nhớ
thương......
Đongday:
“Để anh tìm mãi
đoạn đường mình đi
Mênh mông chẳng
thấy có gì
Giật mình ừ nhỉ -
Mình đi đã nhiều
Cớ sao chẳng phải
là yêu ?”
Hoanghon:
Là tình - duyên
chỉ nhớ nhiều vần thơ
Bởi mình trống
trải bơ vơ
Người xa đâu thấy
… câu thơ ngẹn lời
Mây thì ở mãi trên
trời
Làm sao nghe được
những lời thiết tha
Em buồn anh có ghé
qua ?
Đongđay
“Để xem mơ mận trổ
hoa thế nào
Nửa vầng trăng đã
lên cao
Em còn một nửa –
Thế nào tròn chưa?”
Hoanghon:
Ngồi chờ từ sáng
đến trưa
Em chờ từ thuở xa
xưa đến giờ
Trên cao trăng
khuyết thẩn thờ
Dưới vườn xuân -
trái mận mơ chín vàng
Không tin thì anh
cứ sang ?
Đongđay:
Cớ phải mơ màng
trái chín ra sao ?
Vườn xuân hai trái
tiên đào
Thưởng hoa ngắm
nguyệt, lọt vào vọng tiên
Riệu ngon lại có
bạn hiền ?
Trai tài nữ sắc,
tình duyên mặn mà
Đêm thanh một ánh
trăng tà
Nữa câu thơ cũ cho
ta gặp nàng ...?
Hoanghon:
Vọng tiên là chốn
địa đàng
Duyên tình giờ đã
lỡ làng rồi đây
Duyên thơ em đã
đong đầy
Anh đừng uống nữa
hao gầy nét xuân
Đào tiên đã nhuốm
phong trần
Giờ thì anh có
muốn gần nữa chăng?
Đongđay:
“Bước đi mải miết
tháng năm
Nửa vầng trăng
khuyết vẫn nằm trong tim
Bao giờ cho đến
Hội Lim
Chọn câu quan họ -
Ta tìm lại nhau ?”
Hoanghon:
Anh về sắm sửa
trầu cau
Hội Lim mãi đến
mùa sau anh à
Tình em thì rất
thật thà
Hay vầng trăng
khuyết thế là anh thương
Hay là anh chỉ vấn
vương
Hay là anh ngại
đoạn đường hơi xa
Thế thì anh cứ nói
ra ? ….
Đongđay:
Trầu cau anh sắm
để mà héo hon
Thôi thì câu nói
chửa tròn
Dẫu rằng lấp biển,
dời non cũng về !
Bởi tình nay đã
say mê
Bởi nửa câu thề -
Để nhớ để thương
Bởi vì tình đã vấn
vương ?...
Hoanghon:
Trầu cau có héo
vẫn thương vẫn chờ
Em cần lễ chỉ là
thơ
Để hồn khỏi phải
bơ vơ đêm ngày
Duyên tình mình đã
nồng say
Núi cao biển rộng
chớ thay đổi lòng
Thân em kiếp phận
long đong
Lời thề chửa trọn anh
Bằng lòng không ?
Đongđay:
Qua thu rồi bước
sang đông
Lời thề ước hẹn
vẫn không được tròn
Ơi trời ! có thấu
lòng con
Hỏi trái đất còn
che nửa vầng trăng !
Hỏi tình, tình đã
trăm năm
Để mặc anh nằm ôm
những áng thơ
Hoanghon:
Tình mình đẹp tự
như mơ
Bởi vì anh vẫn ôm
thơ gối đầu
Lời thề ước chẳng
tròn câu
Đất ơi ! đất có
thấu lòng con chăng ?
“Mồng sáu là đã
thật trăng
Mười rằm trăng
náu, mười sáu trăng tròn”
Anh còn kêu nỉ,
than non
Vầng trăng khuyết
ấy lại tròn ngay thôi
Lòng anh có thấy
bồi hồi ?
Đông qua - Xuân
đến mình ngồi bên nhau ./.
Tình thơ 2: Tình đợi
Đongđay:
Bao giờ thì lễ đón
dâu ?
Nay lễ đưa trầu là
những áng thơ
Giật mình như ở
trong mơ
Tóc em về xõa trên
bờ vai anh
Non xanh xanh,
nước xanh xanh
Nửa vầng trăng
khuyết vương nhành cây cao
Giọt tình đọng một
ánh sao !
Dáng ai như bóng
em vào trong thơ ?
Hoanghon:
Không
ai bắt được giấc mơ
Mà tại
vì bởi bên bờ thu sang
Bóng
em tha thướt nắng vàng
Má
hồng môi thắm cho chàng vấn vương
Trời
xanh đáy nước soi gương
Có
vầng trăng khuyết nhớ thương đong đầy
Thương
em anh cứ đến đây ?
Đongđay:
Dấu ấn mỗi ngày là
một vần thơ
Đã thương thì cứ
đợi chờ
Đã yêu thì cứ giả
vờ chửa yêu
Biết đâu thơ lại
có nhiều ?
Hoanghon:
Để cho em đọc
những chiều buồn thương
Sương mù đã xuống
trên nương
Lá thu đã rải trên
đường sang đông
Bên ngoài thì cứ
nói không
Bên trong lòng cứ
ngóng trông anh về
Chưa yêu chưa trọn
lời thề
Yêu rồi trăng
khuyết có về hay không ?
Đongđay:
Cuối thu khi lúa
trổ bông
Gặp trời trở gió
mưa giông bão bùng
Thương lòng cứu
lúa đơm bông
Xin chớ ra đồng
cảm lạnh vì mưa.
Cảm lòng đi chợ về
trưa
Cảm cúm cho chừa
lấy lá sông hơi
Cảm tình ăn lá
sống đời
Cảm tác để đời có
những vần thơ
Thương em anh vẫn
đợi chờ ?
Hoanghon:
Hôm nay ra đứng
đầu bờ em trông
Lúa thời đã chín
đỏ bông
Mưa giăng giăng
lối ngóng trông anh về
Mình em lo đủ tứ
bề
Anh đi chẳng nhớ
lời thề hôm nao
Đêm nằm úp mặt
quay vào
Vầng trăng khuyết
ở trên cao ngó nhìn
Anh làm em vỡ niềm
tin ?
Đongđay:
Rằng anh sao lỡ
quên tìm dấu xưa
Chợ tình nắng xế
về trưa
Tìm nhau tìm mãi bóng
trưa đổ tròn
Câu thơ kia vẫn
sắt son
Một nửa vẫn còn
nguyên những ý thơ
Giận anh - Hay cứ
giả vờ ?
Hoanghon:
Để buồn vương chút
tình thơ ngọt ngào
Mặt trời còn nửa
cây sào
Hoàng hôn đã xuống
em vào thổi cơm
Nhóm lửa thì nhóm
bằng rơm
Khói vương cay mắt
- hay cơn giận hờn ?
Đongđay:
Thương em anh có
gì hơn
Đừng để giận hờn
xé nát tim anh
Tình mình dẫu có
chưa thành
Nhưng là tình đẹp
anh giành cho em
Thơ này anh viết
dưới đèn
Tuy rằng thiếu nét
- anh quen tay rồi
Thơ mình dài lắm
chưa thôi
Chỉ là một nửa cuộc
đời yêu đương
Chỉ là một khúc
đoạn trường
Chỉ là một áng thơ
vương cuộc tình
Hoanghon:
Ngày mai đón ánh
bình mình
Ngồi bên khung cửa
soi mình trong thơ
Giận hờn đâu phải
vu vơ
Thổi hồn trên giấy
cho thơ thành lời
Tình mình thì ở
đôi nơi
Tình thơ thì cứ
chơi vơi nỗi lòng
Tình buồn em lại
nhớ mong
Tình thương em gửi
những dòng thơ qua
Tình anh có thật
mặn mà
Hay là chỉ một
khúc ca đoạn trường ?
Thôi đừng giận nữa
“Người thương”
Tình thơ ãnh vẫn
nhớ - thương - đợi - chờ...
Tình thơ 3: Tình quê
Đong Đầy:
Em nói rằng em rất
thương
Mà sao ? đi một
đoạn đường mỏi chân
Quê em xa, chứ đâu
gần
Anh về anh thấy
tinh thần lâng lâng
Hôm qua em lại
khóc thầm
Thương em anh hỏi
? Em không nói gì !
Ghét anh ghê -
Chẳng biết chi
Tại giầy cao gót
em đi nỏ vừa
Qua sông anh mới
gọi đò
Nghe câu ví dặm
giọng hò đầy vơi
Tết ngày anh có về
chơi ?
Thăm quê tìm gặp
em người đồng hương
Thương nhau có dịp
nói thương
Anh phân vân suốt
dặm trường đường quê …
Hoanghon:
Anh thì ở xứ Buôn
Mê
Quê em xứ Nghệ là
quê Bác Hồ.
“Đường vô xứ Nghệ
quanh quanh
Non xanh nước biếc
như tranh hoạ đồ.”
Anh là Bộ đội Cụ
Hồ
Mời anh cứ ghé vô
đây một lần
Quê em nghĩa nặng
tình thân
Đã thương anh chớ
ngại ngần chi xa ?
Đongđay:
“ Cho dù bão táp
phong ba
Nghệ an Xô viết
vẫn là Nghệ An”
Non xanh, mây
trắng, nắng tràn
Tình em nơi ấy vẫn
chan chứa tình
Người xinh tên gọi
cũng xinh
Tên em anh nhắc
một mình ngày xa ?
Hoanghon
Ngân nga em hát
khúc ca
Ban Mai nắng mới
chan hoà đồng quê
Chiều chiều ra
đứng bờ đê
Trông con diều
giấy no nê gió nồm
Bình yên trong
buổi hoàng hôn
Lòng em lại cứ bồn
chồn trông ra
Ngẩn ngơ sắc tím
hoa cà
Ngẩn ngơ ra đứng
hiên nhà đợi ai ?
Đong Đầy:
Chiều về nắng đã
đổ dài
Mầu hoa cà tím áo
ai đợi chờ
Anh về cắt nửa vần
thơ
Thả vào trong gió
để nhờ trăng treo
Cánh diều no gió
mang theo
Nửa vầng trăng
khuyết nghiêng treo bóng chiều
Hoanghon:
Tình thơ em thấy
có nhiều
Anh đành cắt nửa
gửi Diều nhờ Trăng
Trời chiều đổi gió
mần răng ?
Nửa vầng trăng
phải ôm thơ đứng nhìn
Nhớ anh em lại đi
tìm
Vượt qua nương bắp
lên đồi hoa sim
Bao la tím, trong
sắc chiều
Cánh diều mang cả
tin yêu ngọt ngào
Tình mình đẹp tựa
ánh sao ..
Đong Đầy:
Để em lặng lẽ đi
vào trong thơ
Tình mình là những
giấc mơ
Để anh có cả vần
thơ tặng người.
Xa người nhớ lắm
người ơi !
Bởi em có cả bầu
trời tuổi thơ
Bởi em có những
đợi chờ
Trong em có cả
tình thơ ngọt ngào....
Hoanghon:
Có bầu trời vạn
ngôi sao
Có đồng lúa chín
ngọt ngào hương thơm
Có mùa bắp ở trên
nương
Có tình thơ để nhớ
thương đong đầy
Mời anh ở lại nơi
đây
Lăm Vông điệu múa
đắm say lòng người
Cho môi em nở nụ
cười
Cho Mơ Mận lại
thắm tươi ngọc ngà
Đongđay:
Tết này về với quê
ta
Tìm trong sắc áo
hoa cà có em
Hội làng kẻ diễn
người xem
Ồn ào như thế tìm
em nơi nào ?
Em cười, em bảo
chẳng sao !
Ở đám ồn ào, thì
mới có em
Rẽ ràng trong đám
người xem
Tìm người mang sắc
áo em có nhiều …
HoàngHon:
Xế trưa gió đã đổi
chiều
Em ra thăm lúa -
Liêu xiêu mưa về
Chỉ vừa tới đến
triền đê
Mưa làm ướt áo, em
về phải thay
Tối nay Hội diễn
thật hay
Áo màu hoa tím, em
thay mất rồi
Mời anh vào giữa
hội xem
Vai Cô du kích...
là em đó mà
Sao anh lại cứ
thật thà
Chọn màu áo tím
hoa cà là em ?
Đong Đầy:
Lăm vông cùng vạn
người xem
Trong vòng xoay ấy
- Có em đây rồi !
Nhẹ nhàng tay ngửa
tay xuôi
Theo nhịp chiêng
quện, tay tôi tay nàng
Nhìn nhau ánh mắt
mơ màng
Lăm vông như thể -
Trao nàng về tôi...
Đến đây Hội đã mãn
hồi
Chỉ còn đôi lứa
đang ngồi bên nhau
Trăng tròn xà
xuống ngọn cau
Cuộc tình đã trọn
đưa nhau về làng
Tình quê nỗi nhớ
anh mang
Đi đến đầu làng rẽ
nối cây đa
Hôm nay anh trở
lại nhà
Có áo len ấm - Để
mà xỏ tay
Tình thơ đã được
đong đầy
Tình xa đã có
những ngày gần nhau
Tình buồn quấn
quýt trước sau
Tình vui hể hả - Thương nhau hết lời ./.
Đồng tác giả: Hoanghon-Đongđay
Nghệ An-Ban Mê
Tìm bạn ở đâu???
Trả lờiXóaMình là Thuyhung nè!
XóaChào bố em bé - Bố em bé giỏi thật đấy - Mình có thể gặp nhau ở đây sau ngày 17/1 đúng không
XóaChào Hoàng Hôn trên miền đất mới nè!
Trả lờiXóaEm ơi chuyến cái ảnh múa xuống đoạn cuối này đi
Trả lờiXóaLăm Vông điệu múa đắm say lòng người
Cho môi em nở nụ cười
Cho Mơ Mận lại thắm tươi ngọc ngà
ở đây nè
Em bấm vao chỗ ký hiệu đươi ảnh đại diện để thêm vào hồ sơ theo ý
ối trời ơi theo hướng dẫn của em đi tong một bài rồi, em bày thiếu rồi sao à bắt đền đấy ....vào chỉnh sủa nhận xét đi khỏi phải đánh mã như bên anh nhé.
Trả lờiXóaTối vui vẻ nhé !
Thế thì anh làm sai rồi - em đã làm 2 bài rồi cơ mà
Trả lờiXóaAnh phải in ra cái hướng dẫn đấy rồi theo đó cho đúng nó thật đơn giản, anh làm lại đi
xem có đươc không phải mở cài đặt -nhận xét với tư cáh mọi người
Trả lờiXóaChào một ngày mới ngày 10 tuần 2 thứ 5 năm 2013
Trả lờiXóachúc luôn trọn niềm vui nhé !